Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

ĐỪNG SỢ NGƯỜI TA QUÊN ƠN MÌNH

Sáng chủ nhật 17/5/2015, tôi tới một xí nghiệp quốc phòng làm đèn trụ cầu: giá đỡ hình trụ còn chụp đèn là nửa hình cầu bằng nhựa trong. Với các LED có hiệu suất phát quang 120Lm/W, nhiệt độ màu 6500K, công suất: 7-9W để thay thế các bóng compact huỳnh quang 18W đui cài trong các máng đèn âm trần của nước ngoài, chấn lưu sắt từ. Có một tòa nhà làm trụ sở của một cơ quan nhà nước mắc loại đèn này, bóng bị cháy hỏng liên tục trong vài tháng, dù chưa nghiệm thu đã phải thay hơn bốn trăm bóng trong các nhà vệ sinh rồi. Với loại LED dán dùng IC không chấn lưu công suất hựu dụng đạt 99%-1, loại 7W đã cho độ rọi sáng lớn hơn bóng huỳnh quang compact đã dùng hơn 20%. Đang vui vẻ cùng các cộng sự vì đạt kết quả như ý muốn, liên tục có điện thoại gọi đến tôi nhờ cứu các cháu khởi bệnh tay chân miệng. Tôi đành nhắn cho họ số điện của vợ tôi là 0983505023 để vợ tôi giúp họ thay tôi.
Sáng thứ 3 19/5/2015, tôi nhận được tin nhắn từ số điện thoại 0942881989: "Con chào bác ạ. Con ở Thái Nguyên, hôm trước gọi cho bác để xin bác nước anolyt để chữa bệnh cho bé 13 tháng bị loét miệng. con nhờ bạn xin và được bà Tâm hướng dẫn sử dụng. Sau 2 ngày thì bé nhà con đã khỏi hẳn, ăn được, bú được rồi ạ. Con lo quá vì hôm trước ở viện, người ta nói là ít nhất một tuần mới khỏi. Con cảm ơn bác nhiều lắm ạ! Sáng nay con sợ bác bận nên không dám gọi điện làm phiền. Con chúc bác luôn mạnh khỏe và hạnh phúc."
Trước đó vài phút, tôi đã nhận được tin nhắn từ số diện thoại 0945546668 :"Ông ơi, con của cháu sau 4 ngày, mụn đã bay hết rồi ạ. Vợ chồng con xin cám ơn ông."
Tôi thanh thản nhớ tới người chủ số điện thoại 09883632446 là nhân viên y tế trạm xá Sơn Nam, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi đã nhiều lần nhắn tôi gửi anolyt tới Bình Sơn để chị đi 70km tới lấy về chữa bệnh cho bà con trong xã. Tối chủ nhật, 26/4/2015, nghe tin tôi ở xã Tịnh Hiệp hướng dẫn dân cắt, bảo quản, vận chuyển dưa hấu ra Hà Nội, lên Phú Thọ, chị đã nhờ người làm việc hộ mình ngày thứ 2 27/4 để phóng xe xuống gặp tôi. Chị đã tặng tôi hai hộp cao trăn do gia đình chị nấu, một lọ mật ong rừng và ra đồng học như một nông dân trồng dưa hấu để hướng dẫn bà con xã mình nếu họ cũng trồng nhiều dưa hấu. Rất may là nhờ chị tôi đã phát hiện được nhiều gia đình có dưa hấu còn non nhưng cứ muốn bán ngay chứ không chịu đợi thêm vài hôm
Thỉnh thoảng trên tivi hay trên các phương tiện thông tin đại chúng, tôi thường thấy người ta kể công ơn của mình và cộng sự đối với dân. Còn tôi, chưa hề bắt ai trả lời mình. Nhưng hôm nay lại được bà con Đại Lộc mời vào xem dưa Đại Lộc được chăm sóc bằng nước anolyt theo hướng dẫn của tôi. Khoảng dằm tháng tư âm lịch này, dưa sẽ được cắt chuyển ra Hà Nội. Mấy người ở Mỹ Danh, Tịnh Hiệp, Quảng Ngãi mời tôi vào để chọn gà giống mà họ tặng. Anh Vinh ở Nam Định được tôi giúp cứu gà, lợn, cà chua, đu đủ vừa hôm qua đến mời xuống thăm cây cối, cá giống ở quê anh được nuôi trong nhà lưới và nếm thử mấy loại cá mới đã đến độ phải bán mà anh nuôi-tháng 4/2007 theo lời mời của cựu chiến binh Thắm-Thơm, tôi đã về Nghĩa Hưng cứu hàng triệu con cá chuối. Sau đó sang Thiên Đức, Bắc Ninh cứu cá bị lở vây và vảy. Và xuống Hưng Yên chặn đứng hiện tượng cá chết hàng loạt hẹn giờ. Có ai không nhớ mình đâu. Có tết, nhà tôi có tới hàng chục giống cá tươi, con nào cũng vài ba cân trở lên do mọi người tặng. Tôi không thể quên được. Trưa 27/4/2015, ông Nguyễn Văn Phúc ở xóm 1, Mỹ Danh, Tịnh Hiệp tay chai dầy, nứt nẻ, run run nắm chặt tay tôi, lúng túng mời tôi vào nhà ăn cơm trưa, ngủ chớp trước khi đi hướng dẫn bà con hái dưa. Ông đã bán 20 tấn cho người Việt Nam làm trung gian để chuyển sang Trung Quốc. Gần chục ngày sau, người này gọi điện nhắn ông phải trả thêm tiền xe vì ở bên kia biên giới người ta chọn được có 10 tấn với giá "rất cao" 1000đ/kg. May sao các hiệp sĩ giả cứu dưa hấu đã giúp ông bán nốt mấy tấn còn lại giá 3000/kg. Tiếc rằng tôi đã ăn khoai và ngô luộc no mất rồi nên khất ông tháng 11 vào hướng dẫn ông trồng dưa hấu sẽ ăn thịt gà chọi của ông. Ngay cả ông Mười ở Đại Lộc, nhà quá nghèo-được xây một ngôi nhà tình nghĩa 12 triệu bậc cửa ra vào chưa có xi măng để trát, bán được dưa chạy lũ cho tỉnh đoàn, chưa nhận đủ số tiền theo giao kèo. Tối 27/4, mãi tới gần 9h tối mới thổi cơm với mấy quả trứng gà rán để tôi lót dạ- nhà ông có vài con gà đang đẻ. Lúc chia tay, cố dúi cho tôi 2 mẩu gỗ trầm hương đã lấy ở Quảng Ngãi cách đây 20 năm và một đoạn cây trông xa như hình con chuột, tôi tuổi tí, cố ép tôi mang về Hà Nội treo.
Sao lại có nhiều người ngày nào cũng phải kể ơn với dân nhỉ?

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét