Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Ngựa quen đường cũ hay ăn mía rồi mới biết mía ngọt

       Chỉ trong vòng hai mươi phút đã có bảy người của bốn gia đình vào nhà tôi lấy Anolyte. Có ba người hẹn trước.
    Người thứ nhất đi ô tô tới xe biển số 16 . Vừa thấy tôi ra mở cửa anh đã cười chào .
     "  Cháu đã đến đây nhiều lần.Lo cho con quá nên đi lạc đường."
    Vừa đi vào nhà tôi anh vừa kể :
  " Hơn ba năm trước thằng lớn nhà anh bị chân tay miệng dùng Anolyte mụn nhọt đã hết,tiện đường công tác anh đến lấy hộ mọi người.Ai ngờ thằng bé thứ hai nhà anh lại bị. Anh vội đi lấy vì lo cho cháu nên quên mất đường.Xe anh chưa ra khỏi cổng nhà tôi đã có người nữa từ Hải Phòng tới. Chàng sinh viên người Hải Phòng học ở Hà Nội đến lấy nước cho chị gái . Hai ông cháu đang còn gói hai chai nước để gửi qua xe khách về Hải Phòng thì người thứ ba tới anh mang theo hai vỏ chai  nước tinh khiết to tướng vì hơn năm trước ai gọi điện thoại đến lấy Anolyte tôi đều dặn phải mang theo vỏ chai nước tinh khiết. Nhưng rất nhiều người mang đến vỏ chai đã đựng các loại nước có mùi như CoCa Cola,rượu,nước cam thậm chí cả vỏ  chai Vim đến để đựng Anolyte nên vợ tôi phải đi mua vỏ chai về để sẵn trong nhà . Tôi hỏi anh :" Vì sao mấy hôm nay nhiều người Hải Phòng lên nhà tôi thế." .
   Anh cho biết " Máy ở Hải Phòng mấy hôm nay phải bảo trì định kì lại đúng dịp trời mưa nắng thất thường nhiều cháu bị chân tay miệng.Qua báo chí và thông tin trên mạng, mọi người mới biết được địa chỉ để lấy Anolyte ở Hà Nội . Nhất là vào ngày thứ bảy , chủ nhật hoặc ngày lễ . 
    Thú vị nhất là trò chuyện với hai cô gái đến sau.Họ đã đến đây lấy rất nhiều lần không chỉ  lấy Anolyte cho gia đình mình mà còn cho nhiều người khác . Một hôm mẹ chị từ Lào Cai xuống khám bệnh. Chị đã không đưa đi bệnh viện mà đã tới nhà tôi để diệt trùng trong tai,mồm,đường tiêu hóa. Tôi hướng dẫn cho bà tự làm lấy. Trước khi về bà hỏi mua trứng.Tôi chưa bao giờ bán trứng thấy trong bếp còn hơn chục quả đưa cả cho bà. Nào ngờ đấy là mấy quả trứng gà đẻ vương vãi trong vườn vợ tôi mới nhặt vào. Nghe vợ nói vậy tôi vội gọi điện cho bà báo rằng đừng dùng những quả trứng ấy.May sao bà đã dùng mấy quả mà trứng không bị hỏng.Tôi vẫn  đề nghị bà đừng dùng số còn lại,mang trứng trả lại tôi khi nào đến lấy thêm nước lần nữa . Hôm nay cô con gái bà tươi cười báo rằng sau khi gặp tôi bà đã không tới bệnh viện như thường tới từ mấy chục năm nay vì mũi đã hết đổ máu cam,tai hết chảy mủ. Khoảng chục ngày nữa bà sẽ xuống Hà Nội thăm con cháu.
    Tôi cười nói đùa nhớ nhắc mẹ mang cho bác lít rượu táo mèo nhé.À không nên mang cân ớt Mường Khương. Chị ta cười.
   - Nếu là cuối tháng 5 chắc là mẹ cháu sẽ mang biếu bác mận Tam Hoa.Mười hai năm trước ở Bắc Hà bán có hai trăm đồng / 1kg.Bác lên giúp dân mang vào Sài gòn bán được mười năm nghìn đồng/1kg bây giờ giá rẻ cũng phải 40 nghìn đồng /1kg .
     Tôi giả vờ chép miệng. Ngày ấy ăn liền một lúc hàng chục quả.Sợ ăn nhiều bị đau dạ dày bây giờ có mơ cũng chẳng có.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét