Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

HÚ HỒN THUỐC ĐỂU

                                                                   NGUYỄN VĂN KHẢI-ÔNG GIÀ OZON
   Đã tròn ba năm tôi mới trở lại Bắc Giang để giúp bà con trồng nấm chân dài như đã giúp bà con trồng loại nấm này thành công ở Tiên Du, Bắc Ninh.
Anh Duẩn người Tiên Du trao cho tiến sĩ Khải nấm chân dài đã mọc to bằng ngón tay út vào lúc 10h ngày 26/8/2014.
ngày 2/9 Anh mang bịch nấm của nhà- phía tay phải  trên ảnh, nấm chỉ to bằng ngón tay trỏ còn nấm chăm sóc bằng Anolyt ở nhà tiến sĩ Khải có đường kính hơn 28 cm- ở phía trái trên ảnh.

   Chiều ngày 19-9-2014, đi giúp dân Bắc Giang về, đang định thay quần áo, tôi thấy có tiếng gõ cổng rất to. Tôi vội chạy ra, người gõ cổng là bà đồng nát, thỉnh thoảng có giúp nhà tôi dọn nhà, sân, vườn. Hôm nay, bà  không gọi tôi mà chỉ gõ cổng, hẳn có điều gì bất thường. Khi tôi đến gần, bà kéo cái khăn che mồm xuống, lộ ra một mảng vàng vàng , đen đen, trăng trắng ở phía trái ở môi trên. Tôi vội mời bà vào nhà, đưa Anolyt, để bà đổ vào cốc, sau đó dội thêm chút nước sôi vào. Tôi đưa cho bà cả gói giấy lau miệng. Bà dùng giấy thấm nước Anolyt âm ấm ấp vào màng lở trên môi của mình. Trong khoảng 10 phút, sau nhiều lần thay giấy, bà ú ớ nói rằng hôm qua  bà bị ho ra hiệu thuốc tây gần bến xe Giáp Bát mua thuốc, ai ngờ vừa uống xong thì môi rộp lên. Tôi cả cười: “ Muốn rửa hết thuốc đểu còn lưu trong miệng thì phải dùng Anolyt loãng. Dăm ba ngày sẽ khỏi và phải trèo cắt gấc và mướp ngoài vườn hộ tôi đấy! “
   Bà pha nước Anolyt vào nước sôi để ấm theo tỷ lệ một cộng bốn, chịu đau súc miệng liên tục, ra cả mủ lẫn máu. Khoảng 15 phút sau, bà xin Anolyt về nhà để tự chữa. Giọng bà nghe rõ hơn nhiều.
  Hai hôm sau, đang hướng dẫn học trò làm thí nghiệm, nghe tiếng bà Cam gọi, tôi vội chạy ra mở cửa mời bà vào. Bà hồ hởi khoe với đám thanh niên: “ Hôm qua bác nặn ra rất nhều máu và mủ, súc miệng hết gần một phần tư lít Anolyt nên đã được thế này đây. Bà chỉ vào vết thương đang dần lành.”
  Xế chiều 25-9-2014, tôi đi giúp bà con Hưng Yên về, đang định mở cổng vào nhà, bà Cam phóng xe đạp tới, kéo khăn che mồm, cười hết phanh: “ Bác xem, bây giờ thì chúng nó hết nói em bị lão nào cắn mạnh nhá.”
  Tôi vui mừng, nhìn đôi môi của chị đã đỏ hồng, không biết nói gì. Khoảng  8h tối, một người đàn ông đứng ngoài hàng rào gọi: “ Anh Khải ơi! Anh Khải ơi!” . Cổng chưa mở xong , người đàn ông vừa đẩy xe vào sân vừa nói vừa chỉ những cái gói treo lủng lẳng trên xe: “ Tôi phải mua rất nhiều các loại lá, thuốc nam chữa cho cháu.”
  Tôi nghiêm sắc mặt hỏi ông ta : “  Anh có biết những cây thuốc này đã được phun bao nhiêu loại thuốc trừ sâu không?  Mấy gói thuốc nam này đã được xông sinh có nồng độ lưu huỳnh là bao nhiêu và xông bao nhiêu giờ?”
  Khi ngồi hàn huyên với vị đại tá, phó giáo sư tiến sĩ này, tôi nhắc lại, chuyện các cháu ở Bắc Giang dùng thuốc cam chữa nhiệt miệng, kết quả là tiền mất, bệnh nặng hơn. Ông bạn già định vứt thuốc lại trong vườn nhà tôi. Tôi nhờ ông ném vào thùng rác ở ngoài phố gần nhà tôi. Ông gặng lại: “ Thế là ông lại định làm thùng rác độc hơn,gây độc cho nhiều người đi đường đấy nhé.”
  Tôi cả cười: “ Tôi và anh đã đi làm nghiên cứu sinh và đi giảng ở nhiều nước, có nơi nào lại được chính quyền và dân chúng cho phép để các thùng rác dọc theo đường phố đông, gần trạm dừng xe và trong cả bến xe như ở Việt Nam? Hơn nữa lại còn cho phép bán thuốc đủ loại”

  Ông bạn già ngắt lời tôi: “ Hồi tôi thăm ông ở học viện quân y Vacsava có thấy ai ngoài cổng đâu. Bây giờ, đi dọc Hai Bà Trưng từ Quán Sứ tới Triệu Quốc Đạt phải đi dưới lòng đường  vì trên hè luôn có vài trăm xe máy của người đến khám ở bệnh viện K gửi. Có khi họ mắc bệnh vì các thùng rác của các công ty nhà nước, các bác sỹ người nhà nước không nhờ chúng làm sao có tiền tiêu rủng rỉnh. Thật hú hồn, suýt nữa tôi lại dùng thuốc đểu, để thường xuyên đến đó để làm chúng giàu hơn.”

Sau một ngày uống thuốc TM mua ở hiệu,
Bà Cam bị ho nặng hơn và môi sưng lên, lở loét, rất khó nói

Dùng giấy đẫm Anolyt ấm ấp vào vết thương
nhiều lần trong khoảng 15 phút
Một lớp màng màu vàng bong ra cùng vẩy lẫn máu
Sau khi nặn để loại bỏ máu, mủ, vẩn bẩn
Bà Cam thấy dễ chịu, giảm ho và nói được rõ lời
Bà cười nói: “ Đã không còn gì để bị nói
 rằng đàn ông cắn vào môi tôi.”


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét